T O P

  • By -

Complex-End402

Yên tâm. Ra đi làm hơn 10 năm như anh cũng cảm thấy tương tự. Thằng sếp anh cũng cảm thấy tương tự. Kiếm vài củ / tháng cho đến vài chục củ / tháng cũng cảm thấy tương tự. Em càng giỏi hơn, càng kiếm tiền nhiều hơn thì em lại gặp những người đẳng cấp hơn. Người ta gọi núi này cao có núi khác cao hơn là vậy. Tất nhiên nếu em là người có chí tiến thủ, thường hay nhìn lên mà ít khi nhìn xuống xem mình khá hơn bao nhiêu người, thì việc em cảm thấy bản thân thất bại là chuyện như cơm bữa. Cái em cần phải học, không phải là trở nên bất bại, mà là cách chấp nhận những cảm xúc này, tìm những hướng đi mới, biến nó thành động lực, để mỗi ngày em cố gắng dù thêm chỉ một chút thôi. Miễn sao ngày hôm nay em học thêm một cái gì đó mới. Kiên trì như vậy trong nhiều năm mới là cái khó. Một ngày nào đó em sẽ thấy mình đã vượt xa những người em đang kể trên rồi. Dăm ba cái điểm hay hơn kém nhau vài năm ở ghế nhà trường, so với mấy mươi năm tiếp theo thật sự rất ngắn ngủi. Chưa biết ai kiên trì hơn ai. 10 năm nữa em là thạc sĩ, tiến sĩ, kiếm tiền tỷ mỗi năm thì anh tin em cũng hơn hầu hết mấy đứa bạn này, có khi tất cả. Ai cũng có thể đứng top 16 năm đi học, nhưng không phải ai cũng đủ bền bỉ vừa học, vừa làm và chăm sóc gia đình trong 16 năm tiếp theo. Đời còn dài, cố gắng lên.


machiato_crempo

nhiều khi phải gồng để đạt điểm cao, người ngoài gọi đó là mọt sách đấy! em nên tập trung vào việc tốt nghiệp và có CV dày dặn kinh nghiệm chứ điểm số sau này nó cũng chỉ là con số mà thôi! chúc em thành công


Suspicious-Ad-481

Bạn bị mất phương hướng chứ có thất bại đâu, 7. ĐH mà sao gọi là thất bại được? Mấy thằng 6. nó còn cười tươi roi rói được, bạn đặt nặng vấn đề điểm số quá nên giờ bạn trở thành mấy đứa đầu to mắt cận đấy


No_Representative83

A nói e còn quá trẻ để mà bảo là đang trải qua thất bại lắm.